咏 yǒng 手 shǒu - - 韩 hán 偓 wò
腕 wàn 白 bái 肤 fū 红 hóng 玉 yù 笋 sǔn 芽 yá , , 调 tiáo 琴 qín 抽 chōu 线 xiàn 露 lù 尖 jiān 斜 xié 。 。
背 bèi 人 rén 细 xì 撚 niǎn 垂 chuí 胭 yān 鬓 bìn , , 向 xiàng 镜 jìng 轻 qīng 匀 yún 衬 chèn 脸 liǎn 霞 xiá 。 。
怅 chàng 望 wàng 昔 xī 逢 féng 褰 qiān 绣 xiù 幔 màn , , 依 yī 稀 xī 曾 céng 见 jiàn 托 tuō 金 jīn 车 chē 。 。
后 hòu 园 yuán 笑 xiào 向 xiàng 同 tóng 行 háng 道 dào , , 摘 zhāi 得 dé 蘼 mí 芜 wú 又 yòu 折 zhé 花 huā 。 。
咏手。唐代。韩偓。腕白肤红玉笋芽,调琴抽线露尖斜。 背人细撚垂胭鬓,向镜轻匀衬脸霞。 怅望昔逢褰绣幔,依稀曾见托金车。 后园笑向同行道,摘得蘼芜又折花。