兰 lán 亭 tíng - - 方 fāng 回 huí
细 xì 看 kàn 僧 sēng 字 zì 永 yǒng 和 hé 碑 bēi , , 谁 shuí 见 jiàn 山 shān 阴 yīn 落 luò 笔 bǐ 时 shí 。 。
想 xiǎng 像 xiàng 捧 pěng 心 xīn □ jiān □ jǐ □ běn , , □ huà 间 xī 几 shī 本 话 西 施 。 。
兰亭。元代。方回。细看僧字永和碑,谁见山阴落笔时。 想像捧心□□□,□间几本话西施。