松 sōng 髻 jì - - 韩 hán 偓 wò
髻 jì 根 gēn 松 sōng 慢 màn 玉 yù 钗 chāi 垂 chuí , , 指 zhǐ 点 diǎn 花 huā 枝 zhī 又 yòu 过 guò 时 shí 。 。
坐 zuò 久 jiǔ 暗 àn 生 shēng 惆 chóu 怅 chàng 事 shì , , 背 bèi 人 rén 匀 yún 却 què 泪 lèi 胭 yān 脂 zhī 。 。
松髻。唐代。韩偓。髻根松慢玉钗垂,指点花枝又过时。 坐久暗生惆怅事,背人匀却泪胭脂。