酬 chóu 贺 hè 遂 suì 亮 liàng - - 韩 hán 思 sī 彦 yàn
古 gǔ 人 rén 一 yī 言 yán 重 zhòng , , 尝 cháng 谓 wèi 百 bǎi 年 nián 轻 qīng 。 。
今 jīn 投 tóu 欢 huān 会 huì 面 miàn , , 顾 gù 盼 pàn 尽 jǐn 平 píng 生 shēng 。 。
簪 zān 裾 jū 非 fēi 所 suǒ 托 tuō , , 琴 qín 酒 jiǔ 冀 jì 相 xiāng 并 bìng 。 。
累 lèi 日 rì 同 tóng 游 yóu 处 chù , , 通 tōng 宵 xiāo 款 kuǎn 素 sù 诚 chéng 。 。
霜 shuāng 飘 piāo 知 zhī 柳 liǔ 脆 cuì , , 雪 xuě 冒 mào 觉 jué 松 sōng 贞 zhēn 。 。
愿 yuàn 言 yán 何 hé 所 suǒ 道 dào , , 幸 xìng 得 de 岁 suì 寒 hán 名 míng 。 。
酬贺遂亮。唐代。韩思彦。古人一言重,尝谓百年轻。 今投欢会面,顾盼尽平生。 簪裾非所托,琴酒冀相并。 累日同游处,通宵款素诚。 霜飘知柳脆,雪冒觉松贞。 愿言何所道,幸得岁寒名。