哭 kū 灵 líng 一 yī 上 shàng 人 rén - - 严 yán 维 wéi
一 yī 公 gōng 何 hé 不 bú 住 zhù , , 空 kōng 有 yǒu 远 yuǎn 公 gōng 名 míng 。 。
共 gòng 说 shuō 岑 cén 山 shān 路 lù , , 今 jīn 时 shí 不 bù 可 kě 行 xíng 。 。
旧 jiù 房 fáng 松 sōng 更 gēng 老 lǎo , , 新 xīn 塔 tǎ 草 cǎo 初 chū 生 shēng 。 。
经 jīng 论 lùn 传 chuán 缁 zī 侣 lǚ , , 文 wén 章 zhāng 遍 biàn 墨 mò 卿 qīng 。 。
禅 chán 林 lín 枝 zhī 干 gàn 折 zhé , , 法 fǎ 宇 yǔ 栋 dòng 梁 liáng 倾 qīng 。 。
谁 shuí 复 fù 修 xiū 僧 sēng 史 shǐ , , 应 yīng 知 zhī 传 chuán 已 yǐ 成 chéng 。 。
哭灵一上人。唐代。严维。一公何不住,空有远公名。 共说岑山路,今时不可行。 旧房松更老,新塔草初生。 经论传缁侣,文章遍墨卿。 禅林枝干折,法宇栋梁倾。 谁复修僧史,应知传已成。