咏 yǒng 柳 liǔ 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 顾 gù 云 yún
闲 xián 花 huā 野 yě 草 cǎo 总 zǒng 争 zhēng 新 xīn , , 眉 méi 皱 zhòu 丝 sī 乾 gān 独 dú 不 bù 匀 yún 。 。
乞 qǐ 取 qǔ 东 dōng 风 fēng 残 cán 气 qì 力 lì , , 莫 mò 教 jiào 虚 xū 度 dù 一 yī 年 nián 春 chūn 。 。
咏柳二首其二。唐代。顾云。闲花野草总争新,眉皱丝乾独不匀。 乞取东风残气力,莫教虚度一年春。