梦 mèng 后 hòu 吟 yín - - 顾 gù 况 kuàng
醉 zuì 中 zhōng 还 hái 有 yǒu 梦 mèng , , 身 shēn 外 wài 已 yǐ 无 wú 心 xīn 。 。
明 míng 镜 jìng 唯 wéi 知 zhī 老 lǎo , , 青 qīng 山 shān 何 hé 处 chǔ 深 shēn 。 。
梦后吟。唐代。顾况。醉中还有梦,身外已无心。 明镜唯知老,青山何处深。