范 fàn 山 shān 人 rén 画 huà 山 shān 水 shuǐ 歌 gē - - 顾 gù 况 kuàng
山 shān 峥 zhēng 嵘 róng , , 水 shuǐ 泓 hóng 澄 chéng 。 。 漫 màn 漫 màn 汗 hàn 汗 hàn 一 yī 笔 bǐ 耕 gēng , , 一 yī 草 cǎo 一 yī 木 mù 栖 qī 神 shén 明 míng 。 。
忽 hū 如 rú 空 kōng 中 zhōng 有 yǒu 物 wù , , 物 wù 中 zhōng 有 yǒu 声 shēng 。 。 复 fù 如 rú 远 yuǎn 道 dào 望 wàng 乡 xiāng 客 kè , , 梦 mèng 绕 rào 山 shān 川 chuān 身 shēn 不 bù 行 xíng 。 。
范山人画山水歌。唐代。顾况。山峥嵘,水泓澄。漫漫汗汗一笔耕,一草一木栖神明。 忽如空中有物,物中有声。复如远道望乡客,梦绕山川身不行。