独 dú 坐 zuò 敬 jìng 亭 tíng 山 shān - - 李 lǐ 白 bái
众 zhòng 鸟 niǎo 高 gāo 飞 fēi 尽 jǐn , , 孤 gū 云 yún 独 dú 去 qù 闲 xián 。 。
相 xiāng 看 kàn 两 liǎng 不 bù 厌 yàn , , 只 zhǐ 有 yǒu 敬 jìng 亭 tíng 山 shān 。 。
独坐敬亭山。唐代。李白。众鸟高飞尽,孤云独去闲。 相看两不厌,只有敬亭山。