赋 fù 得 dé 玉 yù 泉 quán 垂 chuí 虹 hóng - - 于 yú 谦 qiān
巨 jù 灵 líng 劈 pī 石 shí 迸 bèng 流 liú 泉 quán , , 万 wàn 丈 zhàng 虹 hóng 霓 ní 着 zháo 地 dì 悬 xuán 。 。
怒 nù 卷 juǎn 风 fēng 雷 léi 趋 qū 瀚 hàn 海 hǎi , , 细 xì 分 fēn 脉 mài 络 luò 贯 guàn 长 cháng 川 chuān 。 。
千 qiān 岩 yán 溅 jiàn 沫 mò 云 yún 应 yīng 湿 shī , , 一 yī 鉴 jiàn 澄 chéng 空 kōng 月 yuè 正 zhèng 圆 yuán 。 。
宝 bǎo 瓮 wèng 谁 shuí 能 néng 酿 niàng 春 chūn 酒 jiǔ , , 称 chēng 觞 shāng 献 xiàn 寿 shòu 祝 zhù 尧 yáo 年 nián 。 。
赋得玉泉垂虹。明代。于谦。巨灵劈石迸流泉,万丈虹霓着地悬。 怒卷风雷趋瀚海,细分脉络贯长川。 千岩溅沫云应湿,一鉴澄空月正圆。 宝瓮谁能酿春酒,称觞献寿祝尧年。