又 yòu 顺 shùn 用 yòng 韵 yùn - - 于 yú 谦 qiān
客 kè 边 biān 荏 rěn 苒 rǎn 岁 suì 华 huá 增 zēng , , 对 duì 景 jǐng 空 kōng 思 sī 旧 jiù 日 rì 朋 péng 。 。
露 lù 冷 lěng 莲 lián 塘 táng 青 qīng 结 jié 子 zǐ , , 雨 yǔ 晴 qíng 瓜 guā 圃 pǔ 绿 lǜ 牵 qiān 藤 téng 。 。
酒 jiǔ 杯 bēi 自 zì 强 qiáng 醒 xǐng 还 hái 醉 zuì , , 宦 huàn 业 yè 谁 shuí 论 lùn 拙 zhuō 与 yǔ 能 néng 。 。
弹 dàn 剑 jiàn 高 gāo 歌 gē 明 míng 月 yuè 下 xià , , 几 jǐ 回 huí 壮 zhuàng 气 qì 欲 yù 飞 fēi 腾 téng 。 。
又顺用韵。明代。于谦。客边荏苒岁华增,对景空思旧日朋。 露冷莲塘青结子,雨晴瓜圃绿牵藤。 酒杯自强醒还醉,宦业谁论拙与能。 弹剑高歌明月下,几回壮气欲飞腾。