吴 wú 山 shān 人 rén 长 cháng 吟 yín 阁 gé 用 yòng 韵 yùn 四 sì 首 shǒu - - 尹 yǐn 台 tái
恐 kǒng 使 shǐ 诗 shī 情 qíng 浑 hún 放 fàng 闲 xián , , 故 gù 移 yí 吟 yín 眺 tiào 入 rù 孤 gū 攀 pān 。 。
春 chūn 光 guāng 澹 dàn 荡 dàng 烟 yān 中 zhōng 寺 sì , , 暮 mù 色 sè 依 yī 微 wēi 雨 yǔ 外 wài 山 shān 。 。
柳 liǔ 换 huàn 旧 jiù 条 tiáo 当 dàng 户 hù 碧 bì , , 竹 zhú 垂 chuí 新 xīn 箨 tuò 满 mǎn 林 lín 斑 bān 。 。
也 yě 知 zhī 市 shì 巷 xiàng 同 tóng 三 sān 径 jìng , , 定 dìng 有 yǒu 求 qiú 羊 yáng 数 shù 往 wǎng 还 huán 。 。
吴山人长吟阁用韵四首。明代。尹台。恐使诗情浑放闲,故移吟眺入孤攀。 春光澹荡烟中寺,暮色依微雨外山。 柳换旧条当户碧,竹垂新箨满林斑。 也知市巷同三径,定有求羊数往还。