慰 wèi 殷 yīn 无 wú 美 měi 哭 kū 女 nǚ - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
殷 yīn 生 shēng 抱 bào 和 hé 璧 bì , , 悠 yōu 然 rán 掩 yǎn 柴 chái 荆 jīng 。 。
不 bù 咏 yǒng 颜 yán 远 yuǎn 句 jù , , 却 què 钟 zhōng 夷 yí 甫 fǔ 情 qíng 。 。
夕 xī 枕 zhěn 断 duàn 纨 wán 影 yǐng , , 朝 cháo 餐 cān 稀 xī 佩 pèi 声 shēng 。 。
蒙 méng 庄 zhuāng 亦 yì 难 nán 解 jiě , , 唯 wéi 有 yǒu 诵 sòng 无 wú 生 shēng 。 。
慰殷无美哭女。明代。王世贞。殷生抱和璧,悠然掩柴荆。 不咏颜远句,却钟夷甫情。 夕枕断纨影,朝餐稀佩声。 蒙庄亦难解,唯有诵无生。