登 dēng 西 xī 山 shān - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
乱 luàn 削 xuē 芙 fú 蓉 róng 碧 bì 霭 ǎi 攒 zǎn , , 千 qiān 盘 pán 转 zhuǎn 尽 jǐn 自 zì 成 chéng 寒 hán 。 。
清 qīng 秋 qiū 殿 diàn 阁 gé 空 kōng 中 zhōng 见 jiàn , , 落 luò 日 rì 旌 jīng 旗 qí 树 shù 杪 miǎo 看 kàn 。 。
北 běi 眺 tiào 浮 fú 云 yún 生 shēng 大 dà 卤 lǔ , , 东 dōng 回 huí 紫 zǐ 气 qì 抱 bào 长 cháng 安 ān 。 。
向 xiàng 来 lái 弓 gōng 剑 jiàn 曾 céng 游 yóu 地 dì , , 万 wàn 壑 hè 松 sōng 风 fēng 度 dù 急 jí 湍 tuān 。 。
登西山。明代。王世贞。乱削芙蓉碧霭攒,千盘转尽自成寒。 清秋殿阁空中见,落日旌旗树杪看。 北眺浮云生大卤,东回紫气抱长安。 向来弓剑曾游地,万壑松风度急湍。