寄 jì 吴 wú 明 míng 卿 qīng 邵 shào 武 wǔ - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
襆 fú 被 bèi 当 dāng 年 nián 出 chū 汉 hàn 庭 tíng , , 中 zhōng 原 yuán 秋 qiū 色 sè 共 gòng 飘 piāo 零 líng 。 。
吴 wú 天 tiān 剑 jiàn 夺 duó 真 zhēn 人 rén 紫 zǐ , , 闽 mǐn 海 hǎi 符 fú 分 fēn 使 shǐ 者 zhě 青 qīng 。 。
别 bié 后 hòu 登 dēng 龙 lóng 愁 chóu 自 zì 掩 yǎn , , 道 dào 傍 bàng 歌 gē 凤 fèng 好 hǎo 谁 shuí 听 tīng 。 。
因 yīn 君 jūn 更 gèng 熟 shú 扬 yáng 雄 xióng 赋 fù , , 怃 wǔ 悴 cuì 风 fēng 尘 chén 懒 lǎn 独 dú 醒 xǐng 。 。
寄吴明卿邵武。明代。王世贞。襆被当年出汉庭,中原秋色共飘零。 吴天剑夺真人紫,闽海符分使者青。 别后登龙愁自掩,道傍歌凤好谁听。 因君更熟扬雄赋,怃悴风尘懒独醒。