唐 táng 明 míng 府 fǔ 元 yuán 父 fù 母 mǔ 七 qī 十 shí 一 yī - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
桃 táo 花 huā 无 wú 恙 yàng 讼 sòng 庭 tíng 春 chūn , , 鹤 hè 发 fà 交 jiāo 辉 huī 过 guò 七 qī 旬 xún 。 。
单 dān 父 fù 能 néng 谐 xié 琴 qín 底 dǐ 意 yì , , 莱 lái 芜 wú 不 bù 厌 yàn 釜 fǔ 中 zhōng 尘 chén 。 。
棠 táng 云 yún 一 yī 供 gōng 神 shén 明 míng 宰 zǎi , , 菽 shū 水 shuǐ 双 shuāng 为 wéi 底 dǐ 豫 yù 人 rén 。 。
试 shì 欲 yù 添 tiān 筹 chóu 何 hé 所 suǒ 证 zhèng , , 唐 táng 生 shēng 占 zhàn 相 xiāng 久 jiǔ 如 rú 神 shén 。 。
唐明府元父母七十一。明代。王世贞。桃花无恙讼庭春,鹤发交辉过七旬。 单父能谐琴底意,莱芜不厌釜中尘。 棠云一供神明宰,菽水双为底豫人。 试欲添筹何所证,唐生占相久如神。