庚 gēng 午 wǔ 春 chūn 兴 xīng 四 sì 首 shǒu 时 shí 在 zài 彭 péng 泽 zé 江 jiāng 上 shàng - - 王 wáng 弘 hóng 诲 huì
青 qīng 郊 jiāo 迎 yíng 气 qì 转 zhuǎn 鸿 hóng 钧 jūn , , 玉 yù 律 lǜ 初 chū 回 huí 禹 yǔ 甸 diān 春 chūn 。 。
行 xíng 客 kè 不 bù 知 zhī 梅 méi 节 jié 换 huàn , , 东 dōng 风 fēng 惟 wéi 见 jiàn 柳 liǔ 条 tiáo 新 xīn 。 。
江 jiāng 湖 hú 目 mù 极 jí 心 xīn 偏 piān 切 qiè , , 池 chí 草 cǎo 诗 shī 成 chéng 梦 mèng 更 gèng 亲 qīn 。 。
笑 xiào 煞 shā 洛 luò 阳 yáng 裁 cái 胜 shèng 者 zhě , , 看 kàn 花 huā 犹 yóu 是 shì 昔 xī 年 nián 人 rén 。 。
庚午春兴四首时在彭泽江上。明代。王弘诲。青郊迎气转鸿钧,玉律初回禹甸春。 行客不知梅节换,东风惟见柳条新。 江湖目极心偏切,池草诗成梦更亲。 笑煞洛阳裁胜者,看花犹是昔年人。