立 lì 冬 dōng 日 rì 野 yě 外 wài 行 háng 吟 yín - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
吟 yín 行 xíng 不 bù 惮 dàn 遥 yáo , , 风 fēng 景 jǐng 尽 jǐn 堪 kān 抄 chāo 。 。
天 tiān 水 shuǐ 清 qīng 相 xiāng 入 rù , , 秋 qiū 冬 dōng 气 qì 始 shǐ 交 jiāo 。 。
饮 yǐn 虹 hóng 消 xiāo 海 hǎi 曲 qǔ , , 宿 sù 雁 yàn 下 xià 塘 táng 坳 ào 。 。
归 guī 去 qù 须 xū 乘 chéng 月 yuè , , 松 sōng 门 mén 许 xǔ 夜 yè 敲 qiāo 。 。
立冬日野外行吟。宋代。释文珦。吟行不惮遥,风景尽堪抄。 天水清相入,秋冬气始交。 饮虹消海曲,宿雁下塘坳。 归去须乘月,松门许夜敲。