翠 cuì 翠 cuì 辞 cí - - 王 wáng 问 wèn
翠 cuì 翠 cuì 复 fù 翠 cuì 翠 cuì , , 双 shuāng 飞 fēi 亦 yì 双 shuāng 止 zhǐ 。 。 西 xī 风 fēng 吹 chuī 老 lǎo 芙 fú 蓉 róng 枝 zhī , , 水 shuǐ 冷 lěng 河 hé 清 qīng 鱼 yú 不 bù 起 qǐ 。 。
朝 cháo 从 cóng 南 nán 海 hǎi 去 qù , , 暮 mù 仍 réng 珠 zhū 树 shù 归 guī 。 。 娟 juān 娟 juān 波 bō 心 xīn 影 yǐng , , 氄 rǒng 氄 rǒng 身 shēn 上 shàng 衣 yī 。 。
今 jīn 日 rì 沙 shā 头 tóu 忽 hū 不 bú 见 jiàn , , 点 diǎn 上 shàng 吴 wú 宫 gōng 美 měi 人 rén 面 miàn 。 。
翠翠辞。明代。王问。翠翠复翠翠,双飞亦双止。西风吹老芙蓉枝,水冷河清鱼不起。 朝从南海去,暮仍珠树归。娟娟波心影,氄氄身上衣。 今日沙头忽不见,点上吴宫美人面。