登 dēng 孤 gū 山 shān 用 yòng 唐 táng 人 rén 张 zhāng 祜 hù 韵 yùn - - 王 wáng 立 lì 道 dào
兀 wù 坐 zuò 俯 fǔ 孤 gū 岑 cén , , 翛 xiāo 然 rán 出 chū 世 shì 心 xīn 。 。
烟 yān 霞 xiá 千 qiān 嶂 zhàng 晓 xiǎo , , 桑 sāng 柘 zhè 半 bàn 溪 xī 阴 yīn 。 。
鹤 hè 去 qù 亭 tíng 犹 yóu 古 gǔ , , 人 rén 幽 yōu 山 shān 更 gēng 深 shēn 。 。
已 yǐ 看 kàn 尘 chén 迹 jī 远 yuǎn , , 况 kuàng 复 fù 近 jìn 东 dōng 林 lín 。 。
登孤山用唐人张祜韵。明代。王立道。兀坐俯孤岑,翛然出世心。 烟霞千嶂晓,桑柘半溪阴。 鹤去亭犹古,人幽山更深。 已看尘迹远,况复近东林。