永 yǒng 嘉 jiā 秩 zhì 满 mǎn 代 dài 者 zhě 未 wèi 至 zhì 思 sī 归 guī - - 尹 yǐn 廷 tíng 高 gāo
风 fēng 雨 yǔ 空 kōng 斋 zhāi 强 qiáng 自 zì 持 chí , , 岁 suì 縻 mí 廪 lǐn 粟 sù 幸 xìng 逃 táo 讥 jī 。 。
玉 yù 龙 lóng 祷 dǎo 罢 bà 终 zhōng 成 chéng 弃 qì , , 梁 liáng 燕 yàn 栖 qī 深 shēn 不 bù 似 shì 归 guī 。 。
已 yǐ 促 cù 山 shān 童 tóng 开 kāi 菊 jú 径 jìng , , 久 jiǔ 惭 cán 野 yě 鹤 hè 候 hòu 柴 chái 扉 fēi 。 。
瘠 jí 耕 gēng 寒 hán 钓 diào 平 píng 生 shēng 志 zhì , , 清 qīng 梦 mèng 频 pín 宵 xiāo 绕 rào 翠 cuì 微 wēi 。 。
永嘉秩满代者未至思归。元代。尹廷高。风雨空斋强自持,岁縻廪粟幸逃讥。 玉龙祷罢终成弃,梁燕栖深不似归。 已促山童开菊径,久惭野鹤候柴扉。 瘠耕寒钓平生志,清梦频宵绕翠微。