宿 sù 九 jiǔ 仙 xiān 山 shān - - 苏 sū 轼 shì
风 fēng 流 liú 王 wáng 谢 xiè 古 gǔ 仙 xiān 真 zhēn , , 一 yī 去 qù 空 kōng 山 shān 五 wǔ 百 bǎi 春 chūn 。 。
玉 yù 室 shì 金 jīn 堂 táng 馀 yú 汉 hàn 士 shì , , 桃 táo 花 huā 流 liú 水 shuǐ 失 shī 秦 qín 人 rén 。 。
困 kùn 眠 mián 一 yī 榻 tà 香 xiāng 凝 níng 帐 zhàng , , 梦 mèng 绕 rào 千 qiān 岩 yán 冷 lěng 逼 bī 身 shēn 。 。
夜 yè 半 bàn 老 lǎo 僧 sēng 呼 hū 客 kè 起 qǐ , , 云 yún 峰 fēng 缺 quē 处 chù 涌 yǒng 冰 bīng 轮 lún 。 。
宿九仙山。宋代。苏轼。风流王谢古仙真,一去空山五百春。 玉室金堂馀汉士,桃花流水失秦人。 困眠一榻香凝帐,梦绕千岩冷逼身。 夜半老僧呼客起,云峰缺处涌冰轮。