风 fēng 水 shuǐ 洞 dòng 二 èr 首 shǒu 和 hé 李 lǐ 节 jié 推 tuī 其 qí 一 yī - - 苏 sū 轼 shì
风 fēng 转 zhuǎn 鸣 míng 空 kōng 穴 xué , , 泉 quán 幽 yōu 泻 xiè 石 shí 门 mén 。 。
虚 xū 心 xīn 闻 wén 地 dì 籁 lài , , 妄 wàng 意 yì 觅 mì 桃 táo 源 yuán 。 。
过 guò 客 kè 诗 shī 难 nán 好 hǎo , , 居 jū 僧 sēng 语 yǔ 不 bù 繁 fán 。 。
归 guī 瓶 píng 得 dé 冰 bīng 雪 xuě , , 清 qīng 冷 lěng 慰 wèi 文 wén 园 yuán 。 。
风水洞二首和李节推其一。宋代。苏轼。风转鸣空穴,泉幽泻石门。 虚心闻地籁,妄意觅桃源。 过客诗难好,居僧语不繁。 归瓶得冰雪,清冷慰文园。