与 yǔ 参 cān 寥 liáo 师 shī 行 xíng 园 yuán 中 zhōng , , 得 de 黄 huáng 耳 ěr 蕈 xùn - - 苏 sū 轼 shì
遣 qiǎn 化 huà 何 hé 时 shí 取 qǔ 众 zhòng 香 xiāng , , 法 fǎ 筵 yán 斋 zhāi 钵 bō 久 jiǔ 凄 qī 凉 liáng 。 。
寒 hán 蔬 shū 病 bìng 甲 jiǎ 谁 shuí 能 néng 采 cǎi , , 落 luò 叶 yè 空 kōng 畦 qí 半 bàn 已 yǐ 荒 huāng 。 。
老 lǎo 楮 chǔ 忽 hū 生 shēng 黄 huáng 耳 ěr 菌 jūn , , 故 gù 人 rén 兼 jiān 致 zhì 白 bái 芽 yá 姜 jiāng 。 。
萧 xiāo 然 rán 放 fàng 箸 zhù 东 dōng 南 nán 去 qù , , 又 yòu 入 rù 春 chūn 山 shān 笋 sǔn 蕨 jué 乡 xiāng 。 。
与参寥师行园中,得黄耳蕈。宋代。苏轼。遣化何时取众香,法筵斋钵久凄凉。 寒蔬病甲谁能采,落叶空畦半已荒。 老楮忽生黄耳菌,故人兼致白芽姜。 萧然放箸东南去,又入春山笋蕨乡。