和 hé 人 rén 见 jiàn 赠 zèng - - 苏 sū 轼 shì
只 zhǐ 写 xiě 东 dōng 坡 pō 不 bù 著 zhù 名 míng , , 此 cǐ 身 shēn 已 yǐ 是 shì 一 yī 长 cháng 亭 tíng 。 。
壮 zhuàng 心 xīn 无 wú 复 fù 春 chūn 流 liú 起 qǐ , , 衰 shuāi 鬓 bìn 从 cóng 教 jiào 病 bìng 叶 yè 零 líng 。 。
知 zhī 有 yǒu 雪 xuě 儿 ér 供 gōng 笔 bǐ 砚 yàn , , 应 yīng 嗤 chī 灶 zào 妇 fù 洗 xǐ 盆 pén 瓶 píng 。 。
回 huí 来 lái 索 suǒ 酒 jiǔ 公 gōng 应 yīng 厌 yàn , , 京 jīng 口 kǒu 新 xīn 传 chuán 作 zuò 客 kè 经 jīng 。 。
和人见赠。宋代。苏轼。只写东坡不著名,此身已是一长亭。 壮心无复春流起,衰鬓从教病叶零。 知有雪儿供笔砚,应嗤灶妇洗盆瓶。 回来索酒公应厌,京口新传作客经。