永 yǒng 嘉 jiā 得 dé 代 dài 后 hòu 还 huán 家 jiā 舟 zhōu 中 zhōng 作 zuò - - 尹 yǐn 廷 tíng 高 gāo
冷 lěng 淡 dàn 生 shēng 涯 yá 梦 mèng 亦 yì 安 ān , , 回 huí 头 tóu 苜 mù 蓿 xu 愧 kuì 朝 cháo 盘 pán 。 。
飞 fēi 鸿 hóng 印 yìn 雪 xuě 空 kōng 留 liú 迹 jī , , 病 bìng 鹤 hè 辞 cí 笼 lóng 更 gèng 整 zhěng 翰 hàn 。 。
野 yě 色 sè 熹 xī 微 wēi 三 sān 径 jìng 近 jìn , , 秋 qiū 风 fēng 浩 hào 荡 dàng 五 wǔ 湖 hú 宽 kuān 。 。
还 hái 思 sī 雁 yàn 荡 dàng 经 jīng 行 xíng 处 chǔ , , 赢 yíng 得 de 题 tí 诗 shī 满 mǎn 世 shì 间 jiān 。 。
永嘉得代后还家舟中作。元代。尹廷高。冷淡生涯梦亦安,回头苜蓿愧朝盘。 飞鸿印雪空留迹,病鹤辞笼更整翰。 野色熹微三径近,秋风浩荡五湖宽。 还思雁荡经行处,赢得题诗满世间。