真 zhēn 兴 xìng 寺 sì 阁 gé 祷 dǎo 雨 yǔ - - 苏 sū 轼 shì
太 tài 守 shǒu 亲 qīn 从 cóng 千 qiān 骑 qí 祷 dǎo , , 神 shén 翁 wēng 远 yuǎn 借 jiè 一 yī 杯 bēi 清 qīng 。 。
云 yún 阴 yīn 黯 àn 黯 àn 将 jiāng 嘘 xū 遍 biàn , , 雨 yǔ 意 yì 昏 hūn 昏 hūn 欲 yù 酝 yùn 成 chéng 。 。
已 yǐ 觉 jué 微 wēi 风 fēng 吹 chuī 袂 mèi 冷 lěng , , 不 bù 堪 kān 残 cán 日 rì 傍 bàng 山 shān 明 míng 。 。
今 jīn 年 nián 秋 qiū 熟 shú 君 jūn 知 zhī 否 fǒu , , 应 yīng 向 xiàng 江 jiāng 南 nán 饱 bǎo 食 shí 粳 jīng 。 。
真兴寺阁祷雨。宋代。苏轼。太守亲从千骑祷,神翁远借一杯清。 云阴黯黯将嘘遍,雨意昏昏欲酝成。 已觉微风吹袂冷,不堪残日傍山明。 今年秋熟君知否,应向江南饱食粳。