次 cì 韵 yùn 王 wáng 廷 tíng 老 lǎo 退 tuì 居 jū 见 jiàn 寄 jì - - 苏 sū 轼 shì
浪 làng 蕊 ruǐ 浮 fú 花 huā 不 bù 辨 biàn 春 chūn , , 归 guī 来 lái 方 fāng 识 shí 岁 suì 寒 hán 人 rén 。 。
回 huí 头 tóu 自 zì 笑 xiào 风 fēng 波 bō 地 dì , , 闭 bì 眼 yǎn 聊 liáo 观 guān 梦 mèng 幻 huàn 身 shēn 。 。
北 běi 牖 yǒu 已 yǐ 安 ān 陶 táo 令 lìng 榻 tà , , 西 xī 风 fēng 还 hái 避 bì 庾 yǔ 公 gōng 尘 chén 。 。
更 gèng 搔 sāo 短 duǎn 发 fā 东 dōng 南 nán 望 wàng , , 试 shì 问 wèn 今 jīn 谁 shuí 裹 guǒ 旧 jiù 巾 jīn 。 。
次韵王廷老退居见寄。宋代。苏轼。浪蕊浮花不辨春,归来方识岁寒人。 回头自笑风波地,闭眼聊观梦幻身。 北牖已安陶令榻,西风还避庾公尘。 更搔短发东南望,试问今谁裹旧巾。