次 cì 韵 yùn 刘 liú 景 jǐng 文 wén 西 xī 湖 hú 席 xí 上 shàng - - 苏 sū 轼 shì
二 èr 老 lǎo 长 cháng 身 shēn 屹 yì 两 liǎng 峰 fēng , , 常 cháng 撞 zhuàng 大 dà 吕 lǚ 应 yīng 黄 huáng 钟 zhōng 。 。
将 jiāng 辞 cí 邺 yè 下 xià 刘 liú 公 gōng 干 gàn , , 却 què 见 jiàn 云 yún 间 jiān 陆 lù 士 shì 龙 lóng 。 。
白 bái 发 fà 怜 lián 君 jūn 略 lüè 相 xiāng 似 sì , , 青 qīng 山 shān 许 xǔ 我 wǒ 定 dìng 相 xiāng 从 cóng 。 。
我 wǒ 今 jīn 官 guān 已 yǐ 六 liù 百 bǎi 石 shí , , 惭 cán 愧 kuì 当 dāng 年 nián 邴 bǐng 曼 màn 容 róng 。 。
次韵刘景文西湖席上。宋代。苏轼。二老长身屹两峰,常撞大吕应黄钟。 将辞邺下刘公干,却见云间陆士龙。 白发怜君略相似,青山许我定相从。 我今官已六百石,惭愧当年邴曼容。