次 cì 韵 yùn 颖 yǐng 叔 shū 观 guān 灯 dēng - - 苏 sū 轼 shì
安 ān 西 xī 老 lǎo 守 shǒu 是 shì 禅 chán 僧 sēng , , 到 dào 处 chù 应 yīng 然 rán 无 wú 尽 jìn 灯 dēng 。 。
永 yǒng 夜 yè 出 chū 游 yóu 从 cóng 万 wàn 骑 qí , , 诸 zhū 羌 qiāng 入 rù 看 kàn 拥 yōng 千 qiān 层 céng 。 。
便 biàn 因 yīn 行 xíng 乐 lè 令 lìng 投 tóu 甲 jiǎ , , 不 bù 用 yòng 防 fáng 秋 qiū 更 gèng 打 dǎ 冰 bīng 。 。
振 zhèn 旅 lǚ 归 guī 来 lái 还 huán 侍 shì 宴 yàn , , 十 shí 分 fēn 宣 xuān 劝 quàn 恐 kǒng 难 nán 胜 shèng 。 。
次韵颖叔观灯。宋代。苏轼。安西老守是禅僧,到处应然无尽灯。 永夜出游从万骑,诸羌入看拥千层。 便因行乐令投甲,不用防秋更打冰。 振旅归来还侍宴,十分宣劝恐难胜。