昭 zhāo 君 jūn 村 cūn - - 苏 sū 轼 shì
昭 zhāo 君 jūn 本 běn 楚 chǔ 人 rén , , 艳 yàn 色 sè 照 zhào 江 jiāng 水 shuǐ 。 。 楚 chǔ 人 rén 不 bù 敢 gǎn 娶 qǔ , , 谓 wèi 是 shì 汉 hàn 妃 fēi 子 zǐ 。 。
谁 shéi 知 zhī 去 qù 乡 xiāng 国 guó , , 万 wàn 里 lǐ 为 wèi 胡 hú 鬼 guǐ 。 。 人 rén 言 yán 生 shēng 女 nǚ 作 zuò 门 mén 楣 méi , , 昭 zhāo 君 jūn 当 dāng 时 shí 忧 yōu 色 sè 衰 shuāi 。 。
古 gǔ 来 lái 人 rén 事 shì 尽 jǐn 如 rú 此 cǐ , , 反 fǎn 覆 fù 纵 zòng 横 héng 安 ān 可 kě 知 zhī 。 。
昭君村。宋代。苏轼。昭君本楚人,艳色照江水。楚人不敢娶,谓是汉妃子。 谁知去乡国,万里为胡鬼。人言生女作门楣,昭君当时忧色衰。 古来人事尽如此,反覆纵横安可知。