登 dēng 云 yún 龙 lóng 山 shān - - 苏 sū 轼 shì
醉 zuì 中 zhōng 走 zǒu 上 shàng 黄 huáng 茅 máo 冈 gāng , , 满 mǎn 冈 gāng 乱 luàn 石 shí 如 rú 群 qún 羊 yáng 。 。 冈 gāng 头 tóu 醉 zuì 倒 dào 石 shí 作 zuō 床 chuáng , , 仰 yǎng 看 kàn 白 bái 云 yún 天 tiān 茫 máng 茫 máng 。 。
歌 gē 声 shēng 落 luò 谷 gǔ 秋 qiū 风 fēng 长 cháng , , 路 lù 人 rén 举 jǔ 首 shǒu 东 dōng 南 nán 望 wàng , , 拍 pāi 手 shǒu 大 dà 笑 xiào 使 shǐ 君 jūn 狂 kuáng 。 。
登云龙山。宋代。苏轼。醉中走上黄茅冈,满冈乱石如群羊。冈头醉倒石作床,仰看白云天茫茫。 歌声落谷秋风长,路人举首东南望,拍手大笑使君狂。