黄 huáng 桃 táo 花 huā - - 王 wáng 寂 jì
应 yīng 嗔 chēn 国 guó 色 sè 朝 cháo 酣 hān 酒 jiǔ , , 赐 cì 与 yǔ 羽 yǔ 衣 yī 如 rú 太 tài 真 zhēn 。 。
道 dào 士 shì 厌 yàn 看 kàn 千 qiān 树 shù 老 lǎo , , 令 lìng 君 jūn 别 bié 换 huàn 一 yī 城 chéng 新 xīn 。 。
缃 xiāng 梅 méi 拂 fú 额 é 更 gèng 不 bù 俗 sú , , 栗 lì 玉 yù 削 xuē 肌 jī 殊 shū 可 kě 人 rén 。 。
想 xiǎng 得 dé 乞 qǐ 浆 jiāng 寻 xún 旧 jiù 约 yuē , , 东 dōng 风 fēng 不 bù 似 shì 去 qù 年 nián 春 chūn 。 。
黄桃花。元代。王寂。应嗔国色朝酣酒,赐与羽衣如太真。 道士厌看千树老,令君别换一城新。 缃梅拂额更不俗,栗玉削肌殊可人。 想得乞浆寻旧约,东风不似去年春。