自 zì 伤 shāng - - 王 wáng 寂 jì
举 jǔ 家 jiā 千 qiān 指 zhǐ 食 shí 嗷 áo 嗷 áo , , 不 bù 食 shí 谁 shuí 能 néng 等 děng 系 xì 匏 páo 。 。
掠 lüè 剩 shèng 大 dài 夫 fū 汤 tāng 沃 wò 雪 xuě , , 定 dìng 交 jiāo 穷 qióng 鬼 guǐ 漆 qī 投 tóu 胶 jiāo 。 。
春 chūn 蚕 cán 已 yǐ 老 lǎo 不 bù 成 chéng 茧 jiǎn , , 社 shè 燕 yàn 欲 yù 归 guī 犹 yóu 恋 liàn 巢 cháo 。 。
莫 mò 待 dài 良 liáng 田 tián 径 jìng 须 xū 去 qù , , 移 yí 文 wén 聊 liáo 解 jiě 北 běi 山 shān 嘲 cháo 。 。
自伤。元代。王寂。举家千指食嗷嗷,不食谁能等系匏。 掠剩大夫汤沃雪,定交穷鬼漆投胶。 春蚕已老不成茧,社燕欲归犹恋巢。 莫待良田径须去,移文聊解北山嘲。