自 zì 慰 wèi - - 王 wáng 寂 jì
深 shēn 搀 chān 乌 wū 帽 mào 障 zhàng 黄 huáng 尘 chén , , 髀 bì 肉 ròu 消 xiāo 磨 mó 浪 làng 苦 kǔ 辛 xīn 。 。
按 àn 辔 pèi 澄 chéng 清 qīng 须 xū 我 wǒ 辈 bèi , , 据 jù 鞍 ān 矍 jué 铄 shuò 奈 nài 吾 wú 身 shēn 。 。
只 zhǐ 凭 píng 忠 zhōng 信 xìn 行 xíng 蛮 mán 貊 mò , , 岂 qǐ 有 yǒu 文 wén 章 zhāng 动 dòng 鬼 guǐ 神 shén 。 。
南 nán 彻 chè 淮 huái 阳 yáng 北 běi 辽 liáo 海 hǎi , , 可 kě 能 néng 无 wú 地 dì 息 xī 劳 láo 筋 jīn 。 。
自慰。元代。王寂。深搀乌帽障黄尘,髀肉消磨浪苦辛。 按辔澄清须我辈,据鞍矍铄奈吾身。 只凭忠信行蛮貊,岂有文章动鬼神。 南彻淮阳北辽海,可能无地息劳筋。