春 chūn 滞 zhì 沅 yuán 湘 xiāng 有 yǒu 怀 huái 山 shān 中 zhōng - - 李 lǐ 白 bái
沅 yuán 湘 xiāng 春 chūn 色 sè 还 hái , , 风 fēng 暖 nuǎn 烟 yān 草 cǎo 绿 lǜ 。 。
古 gǔ 之 zhī 伤 shāng 心 xīn 人 rén , , 于 yú 此 cǐ 肠 cháng 断 duàn 续 xù 。 。
予 yǔ 非 fēi 怀 huái 沙 shā 客 kè , , 但 dàn 美 měi 采 cǎi 菱 líng 曲 qū 。 。
所 suǒ 愿 yuàn 归 guī 东 dōng 山 shān , , 寸 cùn 心 xīn 于 yú 此 cǐ 足 zú 。 。
春滞沅湘有怀山中。唐代。李白。沅湘春色还,风暖烟草绿。 古之伤心人,于此肠断续。 予非怀沙客,但美采菱曲。 所愿归东山,寸心于此足。