四 sì 月 yuè 其 qí 一 yī - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
风 fēng 雨 yǔ 将 jiāng 春 chūn 去 qù , , 清 qīng 和 hé 四 sì 月 yuè 天 tiān 。 。
桐 tóng 阴 yīn 摇 yáo 白 bái 日 rì , , 草 cǎo 色 sè 散 sàn 青 qīng 烟 yān 。 。
兴 xìng 寄 jì 琴 qín 樽 zūn 外 wài , , 筋 jīn 骸 hái 杖 zhàng 履 lǚ 前 qián 。 。
若 ruò 为 wéi 消 xiāo 永 yǒng 昼 zhòu , , 窗 chuāng 下 xià 有 yǒu 残 cán 编 biān 。 。
四月 其一。明代。文徵明。风雨将春去,清和四月天。 桐阴摇白日,草色散青烟。 兴寄琴樽外,筋骸杖履前。 若为消永昼,窗下有残编。