题 tí 太 tài 白 bái 像 xiàng - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
宫 gōng 袍 páo 错 cuò 落 luò 洒 sǎ 春 chūn 风 fēng , , 玉 yù 雪 xuě 淋 lín 漓 lí 殢 tì 酒 jiǔ 容 róng 。 。
残 cán 夜 yè 屋 wū 梁 liáng 栖 qī 落 luò 月 yuè , , 碧 bì 天 tiān 秋 qiū 水 shuǐ 洗 xǐ 芙 fú 蓉 róng 。 。
麒 qí 麟 lín 岂 qǐ 是 shì 人 rén 间 jiān 物 wù , , 眉 méi 宇 yǔ 今 jīn 从 cóng 画 huà 里 lǐ 逢 féng 。 。
一 yī 语 yǔ 不 bù 酬 chóu 千 qiān 载 zǎi 诺 nuò , , 匡 kuāng 庐 lú 山 shān 下 xià 有 yǒu 云 yún 松 sōng 。 。
题太白像。明代。文徵明。宫袍错落洒春风,玉雪淋漓殢酒容。 残夜屋梁栖落月,碧天秋水洗芙蓉。 麒麟岂是人间物,眉宇今从画里逢。 一语不酬千载诺,匡庐山下有云松。