送 sòng 石 shí 斋 zhāi 太 tài 傅 fù 致 zhì 仕 shì 还 hái 蜀 shǔ 其 qí 一 yī - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
春 chūn 风 fēng 归 guī 马 mǎ 拥 yōng 都 dū 城 chéng , , 争 zhēng 羡 xiàn 贤 xián 哉 zāi 太 tài 傅 fù 行 xíng 。 。
吾 wú 道 dào 正 zhèng 从 cóng 占 zhàn 出 chū 处 chù , , 斯 sī 人 rén 端 duān 不 bù 负 fù 平 píng 生 shēng 。 。
云 yún 移 yí 玉 yù 垒 lěi 堪 kān 支 zhī 笏 hù , , 水 shuǐ 落 luò 瞿 qú 塘 táng 便 biàn 濯 zhuó 缨 yīng 。 。
落 luò 日 rì 啼 tí 猿 yuán 夔 kuí 府 fǔ 道 dào , , 定 dìng 依 yī 南 nán 斗 dòu 望 wàng 神 shén 京 jīng 。 。
送石斋太傅致仕还蜀 其一。明代。文徵明。春风归马拥都城,争羡贤哉太傅行。 吾道正从占出处,斯人端不负平生。 云移玉垒堪支笏,水落瞿塘便濯缨。 落日啼猿夔府道,定依南斗望神京。