壬 rén 子 zǐ 岁 suì 除 chú - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
残 cán 灯 dēng 明 míng 灭 miè 照 zhào 头 tóu 颅 lú , , 八 bā 十 shí 三 sān 龄 líng 过 guò 隙 xì 虚 xū 。 。
一 yī 岁 suì 又 yòu 从 cóng 今 jīn 夕 xī 尽 jǐn , , 馀 yú 生 shēng 消 xiāo 得 de 几 jǐ 番 fān 除 chú 。 。
老 lǎo 知 zhī 无 wú 地 dì 酬 chóu 君 jūn 宠 chǒng , , 贫 pín 喜 xǐ 传 chuán 家 jiā 有 yǒu 父 fù 书 shū 。 。
独 dú 有 yǒu 梅 méi 花 huā 堪 kān 慰 wèi 藉 jiè , , 春 chūn 风 fēng 消 xiāo 息 xī 定 dìng 何 hé 如 rú 。 。
壬子岁除。明代。文徵明。残灯明灭照头颅,八十三龄过隙虚。 一岁又从今夕尽,馀生消得几番除。 老知无地酬君宠,贫喜传家有父书。 独有梅花堪慰藉,春风消息定何如。