癸 guǐ 丑 chǒu 元 yuán 旦 dàn - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
咿 yī 喔 ō 邻 lín 鸡 jī 过 guò 短 duǎn 垣 yuán , , 起 qǐ 看 kàn 曙 shǔ 色 sè 拂 fú 尘 chén 冠 guān 。 。
升 shēng 平 píng 满 mǎn 目 mù 新 xīn 颁 bān 朔 shuò , , 日 rì 月 yuè 无 wú 穷 qióng 又 yòu 履 lǚ 端 duān 。 。
短 duǎn 发 fā 萧 xiāo 疏 shū 霜 shuāng 叶 yè 脱 tuō , , 壮 zhuàng 心 xīn 零 líng 落 luò 晓 xiǎo 灯 dēng 残 cán 。 。
从 cóng 前 qián 卉 huì 物 wù 冰 bīng 霜 shuāng 尽 jǐn , , 一 yī 树 shù 梅 méi 花 huā 独 dú 耐 nài 寒 hán 。 。
癸丑元旦。明代。文徵明。咿喔邻鸡过短垣,起看曙色拂尘冠。 升平满目新颁朔,日月无穷又履端。 短发萧疏霜叶脱,壮心零落晓灯残。 从前卉物冰霜尽,一树梅花独耐寒。