叹 tàn 世 shì 之 zhī 一 yī - - 唐 táng 寅 yín
富 fù 贵 guì 荣 róng 华 huá 莫 mò 强 qiǎng 求 qiú , , 强 qiǎng 求 qiú 不 bù 出 chū 反 fǎn 成 chéng 羞 xiū 。 。
有 yǒu 伸 shēn 脚 jiǎo 处 chù 须 xū 伸 shēn 脚 jiǎo , , 得 dé 缩 suō 头 tóu 时 shí 且 qiě 缩 suō 头 tóu 。 。
地 dì 宅 zhái 方 fāng 圆 yuán 人 rén 不 bù 在 zài , , 儿 ér 孙 sūn 长 zhǎng 大 dà 我 wǒ 难 nán 留 liú 。 。
皇 huáng 天 tiān 老 lǎo 早 zǎo 安 ān 排 pái 定 dìng , , 不 bù 用 yòng 忧 yōu 煎 jiān 不 bù 用 yòng 愁 chóu 。 。
叹世之一。明代。唐寅。富贵荣华莫强求,强求不出反成羞。 有伸脚处须伸脚,得缩头时且缩头。 地宅方圆人不在,儿孙长大我难留。 皇天老早安排定,不用忧煎不用愁。