师 shī 召 zhào 邀 yāo 同 tóng 鸣 míng 治 zhì 小 xiǎo 饮 yǐn 集 jí 句 jù 奉 fèng 谢 xiè - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
青 qīng 云 yún 器 qì 业 yè 我 wǒ 全 quán 疏 shū , , 终 zhōng 日 rì 王 wáng 门 mén 强 qiáng 曳 yè 裾 jū 。 。
尺 chǐ 组 zǔ 挂 guà 身 shēn 何 hé 用 yòng 说 shuō , , 闲 xián 情 qíng 入 rù 骨 gǔ 若 ruò 为 wéi 除 chú 。 。
高 gāo 人 rén 屡 lǚ 解 jiě 陈 chén 蕃 fān 榻 tà , , 多 duō 病 bìng 能 néng 忘 wàng 太 tài 史 shǐ 书 shū 。 。
明 míng 日 rì 珂 kē 声 shēng 出 chū 城 chéng 去 qù , , 登 dēng 山 shān 临 lín 水 shuǐ 复 fù 何 hé 如 rú 。 。
师召邀同鸣治小饮集句奉谢。明代。李东阳。青云器业我全疏,终日王门强曳裾。 尺组挂身何用说,闲情入骨若为除。 高人屡解陈蕃榻,多病能忘太史书。 明日珂声出城去,登山临水复何如。