次 cì 韵 yùn 方 fāng 石 shí 哭 kū 静 jìng 逸 yì 先 xiān 生 shēng - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
病 bìng 起 qǐ 看 kàn 春 chūn 意 yì 屡 lǚ 新 xīn , , 春 chūn 来 lái 无 wú 事 shì 不 bù 伤 shāng 神 shén 。 。
百 bǎi 年 nián 世 shì 路 lù 谁 shuí 非 fēi 客 kè , , 四 sì 海 hǎi 交 jiāo 情 qíng 几 jǐ 是 shì 真 zhēn 。 。
馆 guǎn 阁 gé 正 zhèng 须 xū 挥 huī 翰 hàn 手 shǒu , , 山 shān 林 lín 兼 jiān 少 shǎo 著 zhù 书 shū 人 rén 。 。
因 yīn 君 jūn 万 wàn 念 niàn 凉 liáng 如 rú 水 shuǐ , , 亦 yì 欲 yù 沧 cāng 江 jiāng 把 bǎ 钓 diào 纶 lún 。 。
次韵方石哭静逸先生。明代。李东阳。病起看春意屡新,春来无事不伤神。 百年世路谁非客,四海交情几是真。 馆阁正须挥翰手,山林兼少著书人。 因君万念凉如水,亦欲沧江把钓纶。