题 tí 王 wáng 有 yǒu 恒 héng 山 shān 房 fáng - - 王 wáng 冕 miǎn
人 rén 世 shì 红 hóng 尘 chén 涨 zhǎng 碧 bì 空 kōng , , 薜 bì 窗 chuāng 萝 luó 几 jǐ 自 zì 清 qīng 风 fēng 。 。
朝 zhāo 来 lái 爽 shuǎng 气 qì 归 guī 书 shū 润 rùn , , 夜 yè 静 jìng 青 qīng 云 yún 入 rù 梦 mèng 浓 nóng 。 。
壁 bì 上 shàng 枯 kū 桐 tóng 忘 wàng 岁 suì 月 yuè , , 床 chuáng 头 tóu 老 lǎo 剑 jiàn 识 shí 英 yīng 雄 xióng 。 。
丈 zhàng 夫 fū 要 yào 看 kàn 好 hǎo 山 shān 色 sè , , 不 bú 是 shì 关 guān 中 zhōng 即 jí 洛 luò 中 zhōng 。 。
题王有恒山房。元代。王冕。人世红尘涨碧空,薜窗萝几自清风。 朝来爽气归书润,夜静青云入梦浓。 壁上枯桐忘岁月,床头老剑识英雄。 丈夫要看好山色,不是关中即洛中。