祀 sì 陵 líng 怀 huái 青 qīng 溪 xī 学 xué 士 shì - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
君 jūn 居 jū 禁 jìn 署 shǔ 应 yīng 思 sī 我 wǒ , , 我 wǒ 在 zài 山 shān 城 chéng 更 gèng 忆 yì 君 jūn 。 。
药 yào 裹 guǒ 自 zì 煎 jiān 岩 yán 下 xià 水 shuǐ , , 缄 jiān 书 shū 谁 shuí 寄 jì 陇 lǒng 头 tóu 云 yún 。 。
归 guī 鸿 hóng 影 yǐng 落 luò 当 dāng 空 kōng 见 jiàn , , 警 jǐng 鹤 hè 声 shēng 高 gāo 半 bàn 夜 yè 闻 wén 。 。
长 cháng 恨 hèn 兹 zī 游 yóu 不 bù 同 tóng 赏 shǎng , , 一 yī 年 nián 春 chūn 色 sè 又 yòu 平 píng 分 fēn 。 。
祀陵怀青溪学士。明代。李东阳。君居禁署应思我,我在山城更忆君。 药裹自煎岩下水,缄书谁寄陇头云。 归鸿影落当空见,警鹤声高半夜闻。 长恨兹游不同赏,一年春色又平分。