雪 xuě 晴 qíng 和 hé 应 yīng 宁 níng 诸 zhū 君 jūn 韵 yùn 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
雪 xuě 后 hòu 馀 yú 寒 hán 满 mǎn 素 sù 缣 jiān , , 坐 zuò 看 kàn 庭 tíng 彩 cǎi 动 dòng 星 xīng 蟾 chán 。 。
红 hóng 尘 chén 迥 jiǒng 与 yǔ 东 dōng 华 huá 隔 gé , , 贝 bèi 阙 quē 高 gāo 疑 yí 上 shàng 界 jiè 瞻 zhān 。 。
墙 qiáng 外 wài 经 jīng 过 guò 知 zhī 马 mǎ 迹 jī , , 城 chéng 头 tóu 指 zhǐ 点 diǎn 见 jiàn 山 shān 尖 jiān 。 。
聚 jù 星 xīng 堂 táng 上 shàng 多 duō 勍 qíng 敌 dí , , 白 bái 战 zhàn 通 tōng 宵 xiāo 恐 kǒng 未 wèi 厌 yàn 。 。
雪晴和应宁诸君韵二首 其一。明代。李东阳。雪后馀寒满素缣,坐看庭彩动星蟾。 红尘迥与东华隔,贝阙高疑上界瞻。 墙外经过知马迹,城头指点见山尖。 聚星堂上多勍敌,白战通宵恐未厌。