送 sòng 宋 sòng 民 mín 止 zhǐ 绵 mián 州 zhōu 学 xué 正 zhèng - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
已 yǐ 见 jiàn 珊 shān 瑚 hú 拂 fú 钓 diào 竿 gān , , 不 bù 胜 shèng 遗 yí 恨 hèn 满 mǎn 江 jiāng 湍 tuān 。 。
力 lì 穷 qióng 鲁 lǔ 缟 gǎo 心 xīn 犹 yóu 壮 zhuàng , , 望 wàng 入 rù 蓬 péng 山 shān 路 lù 始 shǐ 难 nán 。 。
无 wú 奈 nài 风 fēng 尘 chén 催 cuī 短 duǎn 发 fā , , 且 qiě 将 jiāng 名 míng 字 zì 托 tuō 微 wēi 官 guān 。 。
青 qīng 毡 zhān 旧 jiù 是 shì 君 jūn 家 jiā 物 wù , , 又 yòu 向 xiàng 王 wáng 郎 láng 坐 zuò 里 lǐ 看 kàn 。 。
送宋民止绵州学正。明代。李东阳。已见珊瑚拂钓竿,不胜遗恨满江湍。 力穷鲁缟心犹壮,望入蓬山路始难。 无奈风尘催短发,且将名字托微官。 青毡旧是君家物,又向王郎坐里看。