春 chūn 寒 hán 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
十 shí 日 rì 沙 shā 头 tóu 数 shù 雁 yàn 归 guī , , 瘦 shòu 躯 qū 仍 réng 却 què 换 huàn 冬 dōng 衣 yī 。 。
天 tiān 清 qīng 昼 zhòu 阁 gé 先 xiān 闻 wén 漏 lòu , , 寒 hán 重 zhòng 霜 shuāng 林 lín 未 wèi 解 jiě 围 wéi 。 。
北 běi 地 dì 人 rén 烟 yān 随 suí 路 lù 别 bié , , 东 dōng 园 yuán 草 cǎo 色 sè 傍 bàng 春 chūn 微 wēi 。 。
高 gāo 城 chéng 匹 pǐ 马 mǎ 冲 chōng 风 fēng 急 jí , , 书 shū 社 shè 萧 xiāo 条 tiáo 事 shì 不 bù 违 wéi 。 。
春寒二首 其二。明代。李东阳。十日沙头数雁归,瘦躯仍却换冬衣。 天清昼阁先闻漏,寒重霜林未解围。 北地人烟随路别,东园草色傍春微。 高城匹马冲风急,书社萧条事不违。