梅 méi 花 huā 易 yì 洞 dòng 为 wèi 胡 hú 伏 fú 臣 chén 赋 fù - - 王 wáng 冕 miǎn
梅 méi 花 huā 拥 yōng 林 lín 屋 wū , , 潇 xiāo 洒 sǎ 极 jí 静 jìng 深 shēn 。 。
清 qīng 风 fēng 散 sàn 余 yú 香 xiāng , , 皓 hào 月 yuè 登 dēng 虚 xū 阴 yīn 。 。
中 zhōng 有 yǒu 学 xué 古 gǔ 人 rén , , 坐 zuò 窥 kuī 天 tiān 地 dì 心 xīn 。 。
神 shén 机 jī 一 yī 感 gǎn 动 dòng , , 妙 miào 化 huà 不 bù 可 kě 寻 xún 。 。
持 chí 诚 chéng 问 wèn 先 xiān 民 mín , , 羲 xī 皇 huáng 有 yǒu 馀 yú 音 yīn 。 。
梅花易洞为胡伏臣赋。元代。王冕。梅花拥林屋,潇洒极静深。 清风散余香,皓月登虚阴。 中有学古人,坐窥天地心。 神机一感动,妙化不可寻。 持诚问先民,羲皇有馀音。